Ai đó đã nói rằng, họ đến Hà Nội vì muốn một lần ngồi trên chiếc xích lô thong dong ngắm phố cổ, ngắm Hồ Gươm xanh mát thơ mộng. Giữa một Hà Nội sầm uất và náo nhiệt, chiếc xích lô như một kỷ vật lưu giữ nét chậm rãi, bình yên và gợi nhắc biết bao điều về ngàn năm văn hiến của Thủ đô
Thời kỳ Pháp thuộc, xích lô được người Pháp và quan lại Hà Nội bắt đầu sử dụng. Sự xuất hiện của nó làm thay đổi tư duy đi lại của người dân, từ di chuyển bằng kiệu, ngựa chuyển sang một phương tiện khác tiện lợi hơn. Dần dà, xích lô trở nên quen thuộc trên các đường phố Hà Nội và tồn tại cho đến ngày nay.
Chiếc xích lô ấy giống như một chứng nhân lịch sử. Trong kháng chiến chống Mỹ, xích lô dùng để chở hàng hóa, đạn dược, thiết bị y tế, thực phẩm, người bị thương…Xích lô anh dũng “xông” vào nơi hiểm nguy, chung sức cho cuộc chiến.
Trong hoài niệm người Hà Nội xưa, tiếng tàu điện leng keng ở Bờ Hồ và tiếng kẽo kẹt của xích lô đã trở thành những kí ức ẩn sâu khó phai mờ. Ngồi trên xích lô ngắm nhìn đất trời khi còn sương sớm, theo chân các bà các chị đi chợ hoa với vô vàn sắc thắm, theo từng vòng quay của bánh xe ngắm nhìn Tháp Rùa hay phố cổ đông vui – đó chính là nét văn hóa không phải nơi nào cũng có được.
Dù có nhiều phương tiện hiện đại nhưng nhiều người vẫn không bỏ thú vui đi xích lô ở Hà Nội. Ðối với họ đấy là niềm vui, là sự tận hưởng tao nhã. Nhiều người cảm thấy, nếu như chưa từng đi xích lô thì chưa thật sự sống trọn vẹn cùng Thủ đô.